Okay... So what's next ?
Okay... So what's next ?
Đấy là câu mình cứ luôn tự hỏi bản thân mình những ngày gần đây, vì thực sự mà nói, mình cũng không biết tiếp theo mình sẽ làm gì.
~>> Fast forward 2 tháng với rất nhiều deadlines ...
Mình trở lại đây với một ý tưởng rõ ràng hơn về việc ngay tiếp theo mình sẽ làm. Mình sẽ phải di chuyển rất nhiều trong 2 tháng tiếp theo, phải nói lời tạm biệt với những nơi mà mình đã ở trong một thời gian dài và chuẩn bị cho một cuộc hành trình mới.
Dù không thực sự thích nơi này lắm, mình vẫn sẽ nhớ về nó rất nhiều. Mình sẽ nhớ về bầu trời cao vút trong xanh, lâu lâu có mấy vệt mây dài của máy bay đan vào nhau như một bàn cờ. Nhớ luôn mấy dải màu hồng hồng tím tím siêu thực của bầu trời hoàng hôn. Nhớ những buổi chiều ảm đạm, mưa tuông xối xả còn mình thì nằm nghe từng hạt mưa đập lộp bộp vào cửa sổ, không hiểu sao mình cứ thích cái cảm giác chiều mưa ảm đạm ấy cho dù mình nếu chỉ mây mà không mưa thì mình ghét lắm. Có cả những đêm đầy sao lấp lánh, nhiều lắm, nhiều đến mức mình có cảm giác đã thực sự nhìn thấy được một phần nào đó của dãy ngân hà (hoặc cảm giác đấy có thể là một cảm giác thực cũng nên). Đấy là niềm an ủi và cũng là động lực vô cùng to lớn cho mong muốn được thực hiện hành trình lớn của mình.
Còn xa hơn những việc đã rất gần ngay trước mắt thì mình chưa thực sự rõ lắm. Mình nghĩ bài viết này có thể coi như là một bước đầu tiên của mình. Hành trình mà từ khi mình ấp ủ một ý tưởng, đến khi mình thật sự set up chiếc blog này đã là rất dài, và mình đã nghĩ rằng nó sẽ dừng lại ở bài viết đầu tiên.
Có những thứ đã kết thúc, có những thứ đã rất gần đến kết thúc. Mình đang ngắm nhìn bầu trời đầy sao này lần cuối. Hi vọng là, sẽ có một ngày mà mình sẽ lại được gặp gỡ bầu trời đầy sao này một lần nữa và lại được ngân nga theo giai điệu mà mình đang nghe.
Tiếc là một tấm ảnh không thể miêu tả hết được vẻ đẹp mà mình sắp phải xa, còn không chụp được lại bầu trời đầy sao nữa chứ. Nhưng mà không sao, mình đã cất giữ cẩn thận vẻ đẹp này ở một nơi trong kí ức của mình rồi. Tạm biệt nhé.